THCS-THPT
» CHUYẾN ĐI PHAN THIẾT CỦA THẦY VÀ TRÒ LỚP CUỐI CẤP
March 15, 2013Chuyến đi trong 3 ngày, 9-11/03/2013 của Thầy cô giáo cùng các em học sinh lớp 12. Đây là năm cuối cấp, các em sẽ chia tay thầy cô cùng mái trường thân thương sau bao năm gắn bó. Tình cảm quý mến giữa thầy cô và giữa các em học sinh được thể hiện rất xúc động, gắn bó, đoàn kết và thông cảm nhau, đôi khi có những giọt nước mắt lăn dài trên mắt là khoảnh khắc đáng nhớ trong đời các em. Trong giây phúc ấy, các em quyết tâm cùng nhau học tốt để vượt qua những kỳ thi quan trọng sắp đến.
Dưới đây là bài viết của Cô. Trần Thị Tuyết Mai
Thương tặng lớp 12- PT Việt Mỹ- Năm học 2012-2013
Cần Thơ, tháng 03/2013 Thương tặng lớp 12- PT Việt Mỹ- Năm học 2012-2013
MIỀN KÝ ỨC
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, chắc hẳn, ai cũng có những giây phút không thể nào quên; những xúc cảm ấn tượng ấy có khi chỉ đến trong thời gian ngắn ngủi nhưng để lại trong tâm hồn ta một kỷ niệm khó phai. Đối với tôi, chuyến đi tham quan tại thành phố biển Phan Thiết với học sinh lớp 12 Trường Phổ thông Việt Mỹ đã để lại trong tôi một dấu ấn mà mỗi khi nhớ đến lòng tôi lại dâng lên một tình cảm xốn xang khó tả. Hành trình của chúng tôi chỉ có 2 ngày nhưng thực sự mang nhiều ý nghĩa.
Khởi hành
10 giờ 30 phút, đoàn chúng tôi có mặt tại cơ sở Hòa Bình. Xe bắt đầu chuyển bánh khi 2 học sinh vừa thi nghề xong kịp đến tham dự chuyến đi với lớp. Trên đường đi, các em luôn vui tươi, hiếu động, tạo ra bầu không khí rộn ràng, đầy ấp tiếng cười. Âm thanh ấy gợi nhớ cho chúng tôi, những người đã qua lâu rồi thời cắp sách, thấy như mình được trẻ lại, như đang được sống trong những năm tháng của tuổi học trò. Xe bon bon lăn bánh trên quốc lộ 1A. Nhìn những dòng xe xuôi ngược, mỗi người trong đoàn đều có những suy tư khác nhau, nhưng tôi tin chắc rằng tất cả chúng tôi sẽ có một chuyến đi đáng nhớ.
12 giờ, xe đến Trung Lương. Cả đoàn được nghỉ ngơi và ăn cơm trưa, chúng tôi rất mừng khi thấy các em đều khỏe, lại vui đùa với nhau trong bữa cơm bụi dọc đường. Ăn cơm xong, khoảng 13 giờ, đoàn tiếp tục lên đường hướng về miền Trung thẳng tiến.
Điểm đến- Phan Thiết
Các em sau khi được tiếp thêm “năng lượng” đã tươi tỉnh hơn, lại tiếp tục các trò chơi tinh nghịch của học sinh: kể những câu chuyện cười dài lê thê không có hồi kết; quẹt son lên mặt khi có ai đó bị thua trong một trò chơi… Không gian nhỏ hẹp trên xe trở nên ấm cúng tình thương yêu, thầy trò cùng nhau tham gia trò chơi, vui đùa với nhau như trong gia đình. Phải thừa nhận rằng thầy Chỉnh có tài điều khiển trò chơi tạo cho các em những giây phút thư giãn thật sự; thầy đã tạo cho các em một cảm giác bình yên, gần gũi, giúp xua đi những mệt mỏi trên chặng đường dài của chuyến đi.
Khoảng 18 giờ, đoàn chúng tôi đến Phan Thiết. Đoàn được học trò của thầy Chỉnh đón tiếp ân cần chu đáo, giới thiệu những món ăn đặc sản. Được thưởng thức bữa ăn ngon lại được giao lưu với người dân địa phương mến khách, các em rất thích thú. Đến 20 giờ, chia tay những người bạn mới quen, chúng tôi tiếp tục chặng đường cuối của cuộc hành trình, đến Mũi Né.
Mũi Né- Đêm:- Lắng nghe và thấu hiểu
Gần 21 giờ, chúng tôi đến Mũi Né, nhận phòng ở nhà nghỉ có bãi tắm ngay bên cạnh. Ổn định chỗ nghỉ xong, các em được tự do đi dạo, ngắm biển về đêm, quan sát những sinh hoạt của cư dân miền biển và thấy được những nhọc nhằn, vất vả của người dân lao động. 22 giờ, bên tiếng sóng biển ì oạp, tất cả chúng tôi quay quần bên nhau cùng thưởng thức đặc sản của biển, cùng nhau trò chuyện, tâm tình cởi mở. Đêm ấy, hình như giữa chúng tôi không còn ranh giới giữa thầy trò nữa; chúng tôi không nghĩ các em là những đứa học trò nhỏ, mà là những đứa con thân yêu của mình, rất ngoan, rất dễ thương.
Trong không gian tĩnh lặng của miền biển, cùng với sự gợi mở khéo léo của thầy cô, các em đã bộc bạch tâm sự của mình rất chân thành. Đúng là “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, chúng tôi đã lắng nghe và hiểu được tâm trạng của từng em. Các em chia sẻ với thầy cô những điều mà các em không thể nói với cha mẹ, các em học sinh nữ thì tâm sự với cô phó hiệu trưởng mà các em thường gọi hai tiếng thân thương là “má Lan”… Đã có những giọt nước mắt trên gương mặt mà trước đây ít phút rạng ngời niềm vui. Mạch cảm xúc ấy dâng trào hơn khi hòa cùng dòng tâm sự với các em là lời tâm tình của thầy Chỉnh dành cho lớp. Thầy đã nghẹn lời vì cảm thấy như mình có lỗi khi kết quả học tập của lớp chưa đạt như mong muốn, và thầy đã khóc… Xúc động biết bao khi chứng kiến những hình ảnh đầy tình cảm ấy, những giọt nước mắt của tình thương và trách nhiệm như có một hiệu ứng lây lan, thế rồi, tất cả đều khóc… Giây phút xúc động rồi cũng trôi qua, thầy trò tiếp tục chia sẻ những tâm tư tình cảm, tâm tình cho đến 1 giờ sáng hôm sau.
Khám phá: Đồi cát vàng – Biển xanh
6 giờ sáng, chúng tôi đến đồi cát vàng. Thật tuyệt vời khi trước mắt chúng tôi là một đồi cát mênh mông, trải dài vô tận, rực rỡ dưới ánh nắng ban mai. Bình minh ở đây rất đẹp, các em vô cùng thích thú, tạo dáng đủ kiểu để chụp hình. Một số em thi nhau trượt cát, số còn lại ngồi bên gánh hàng rong thưởng thức những món ăn vặt, lạ miệng (bánh bột lọc…). Sau khi vui chơi thỏa thích, các em vào ăn sáng, mua quà lưu niệm và trở về nhà nghỉ.
9 giờ, chúng tôi xuống bãi tắm chụp hình và dạo quanh bãi biển. Trước khi xuống tắm, các em nam chơi đá bóng trên bãi biển thật sôi nổi. Vài “giây” dưỡng sức sau trận banh, các em tiếp tục ào xuống biển bơi lặn thật hào hứng và nhiệt tình tham gia trò chơi “thi lặn” do thầy tổ chức. Và các em tiếp tục biểu diễn màn “bơi tự do” của mình cho đến hơn 10 giờ. Sau đó, trong khi thưởng thức hải sản tươi sống, thầy trò tiếp tục trao đổi những câu chuyện thật rôm rã. 12 giờ, cả đoàn dùng cơm trưa và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho hành trình tiếp theo.
Phan Thiết- Trường Dục Thanh
14 giờ chúng tôi tạm biệt Mũi Né trở về Phan Thiết. Trong chuyến đi, do tới Phan Thiết vào ban đêm nên thầy trò lỡ mất dịp chiêm ngưỡng nét đẹp của con đường dẫn vào khu du lịch: hai bên đường có những bông hoa đua nở với đủ sắc màu đỏ - trắng của hoa giấy, màu tím của hoa đào rung rinh trong gió, thật thơ mộng, trữ tình trên những đoạn đường thẳng tắp; xa xa là những rặng phi lao, biển xanh, cát trắng và nắng vàng. Xe đi ngang qua những khu biệt thự nằm cạnh bãi biển thật đẹp và sang trọng, qua lâu đài rượu vang uy nghi, bề thế. Khung cảnh ở đây đã tạo nên bức tranh thiên nhiên hài hòa với đủ những gam màu tuyệt diệu; bức tranh ấy càng hữu tình và nên thơ khi có sự kết hợp của thiên nhiên với bàn tay của con người. Chuyến về này, chúng tôi được dịp ngắm nhìn thỏa thích.
15 giờ đến Phan Thiết. Để giáo dục cho các em “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh”, chúng tôi cho các em đến tham quan trường Dục Thanh – nơi Bác Hồ đã dừng chân để dạy học trước khi bôn ba ra hải ngoại tìm đường cứu nước. Được tận mắt thấy nơi ghi dấu chân của Người, các em thật sự xúc động, càng thấy tự hào và kính trọng Bác hơn. Sau khi tham quan hết ngôi trường, thầy trò cùng nhau chụp hình lưu niệm; chia tay một di tích lịch sử, trong lòng mỗi người đều cảm thấy bâng khuâng, lưu luyến.
Điểm đến- Phan Thiết
Các em sau khi được tiếp thêm “năng lượng” đã tươi tỉnh hơn, lại tiếp tục các trò chơi tinh nghịch của học sinh: kể những câu chuyện cười dài lê thê không có hồi kết; quẹt son lên mặt khi có ai đó bị thua trong một trò chơi… Không gian nhỏ hẹp trên xe trở nên ấm cúng tình thương yêu, thầy trò cùng nhau tham gia trò chơi, vui đùa với nhau như trong gia đình. Phải thừa nhận rằng thầy Chỉnh có tài điều khiển trò chơi tạo cho các em những giây phút thư giãn thật sự; thầy đã tạo cho các em một cảm giác bình yên, gần gũi, giúp xua đi những mệt mỏi trên chặng đường dài của chuyến đi.
Khoảng 18 giờ, đoàn chúng tôi đến Phan Thiết. Đoàn được học trò của thầy Chỉnh đón tiếp ân cần chu đáo, giới thiệu những món ăn đặc sản. Được thưởng thức bữa ăn ngon lại được giao lưu với người dân địa phương mến khách, các em rất thích thú. Đến 20 giờ, chia tay những người bạn mới quen, chúng tôi tiếp tục chặng đường cuối của cuộc hành trình, đến Mũi Né.
Mũi Né- Đêm:- Lắng nghe và thấu hiểu
Gần 21 giờ, chúng tôi đến Mũi Né, nhận phòng ở nhà nghỉ có bãi tắm ngay bên cạnh. Ổn định chỗ nghỉ xong, các em được tự do đi dạo, ngắm biển về đêm, quan sát những sinh hoạt của cư dân miền biển và thấy được những nhọc nhằn, vất vả của người dân lao động. 22 giờ, bên tiếng sóng biển ì oạp, tất cả chúng tôi quay quần bên nhau cùng thưởng thức đặc sản của biển, cùng nhau trò chuyện, tâm tình cởi mở. Đêm ấy, hình như giữa chúng tôi không còn ranh giới giữa thầy trò nữa; chúng tôi không nghĩ các em là những đứa học trò nhỏ, mà là những đứa con thân yêu của mình, rất ngoan, rất dễ thương.
Trong không gian tĩnh lặng của miền biển, cùng với sự gợi mở khéo léo của thầy cô, các em đã bộc bạch tâm sự của mình rất chân thành. Đúng là “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, chúng tôi đã lắng nghe và hiểu được tâm trạng của từng em. Các em chia sẻ với thầy cô những điều mà các em không thể nói với cha mẹ, các em học sinh nữ thì tâm sự với cô phó hiệu trưởng mà các em thường gọi hai tiếng thân thương là “má Lan”… Đã có những giọt nước mắt trên gương mặt mà trước đây ít phút rạng ngời niềm vui. Mạch cảm xúc ấy dâng trào hơn khi hòa cùng dòng tâm sự với các em là lời tâm tình của thầy Chỉnh dành cho lớp. Thầy đã nghẹn lời vì cảm thấy như mình có lỗi khi kết quả học tập của lớp chưa đạt như mong muốn, và thầy đã khóc… Xúc động biết bao khi chứng kiến những hình ảnh đầy tình cảm ấy, những giọt nước mắt của tình thương và trách nhiệm như có một hiệu ứng lây lan, thế rồi, tất cả đều khóc… Giây phút xúc động rồi cũng trôi qua, thầy trò tiếp tục chia sẻ những tâm tư tình cảm, tâm tình cho đến 1 giờ sáng hôm sau.
Khám phá: Đồi cát vàng – Biển xanh
6 giờ sáng, chúng tôi đến đồi cát vàng. Thật tuyệt vời khi trước mắt chúng tôi là một đồi cát mênh mông, trải dài vô tận, rực rỡ dưới ánh nắng ban mai. Bình minh ở đây rất đẹp, các em vô cùng thích thú, tạo dáng đủ kiểu để chụp hình. Một số em thi nhau trượt cát, số còn lại ngồi bên gánh hàng rong thưởng thức những món ăn vặt, lạ miệng (bánh bột lọc…). Sau khi vui chơi thỏa thích, các em vào ăn sáng, mua quà lưu niệm và trở về nhà nghỉ.
9 giờ, chúng tôi xuống bãi tắm chụp hình và dạo quanh bãi biển. Trước khi xuống tắm, các em nam chơi đá bóng trên bãi biển thật sôi nổi. Vài “giây” dưỡng sức sau trận banh, các em tiếp tục ào xuống biển bơi lặn thật hào hứng và nhiệt tình tham gia trò chơi “thi lặn” do thầy tổ chức. Và các em tiếp tục biểu diễn màn “bơi tự do” của mình cho đến hơn 10 giờ. Sau đó, trong khi thưởng thức hải sản tươi sống, thầy trò tiếp tục trao đổi những câu chuyện thật rôm rã. 12 giờ, cả đoàn dùng cơm trưa và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho hành trình tiếp theo.
Phan Thiết- Trường Dục Thanh
14 giờ chúng tôi tạm biệt Mũi Né trở về Phan Thiết. Trong chuyến đi, do tới Phan Thiết vào ban đêm nên thầy trò lỡ mất dịp chiêm ngưỡng nét đẹp của con đường dẫn vào khu du lịch: hai bên đường có những bông hoa đua nở với đủ sắc màu đỏ - trắng của hoa giấy, màu tím của hoa đào rung rinh trong gió, thật thơ mộng, trữ tình trên những đoạn đường thẳng tắp; xa xa là những rặng phi lao, biển xanh, cát trắng và nắng vàng. Xe đi ngang qua những khu biệt thự nằm cạnh bãi biển thật đẹp và sang trọng, qua lâu đài rượu vang uy nghi, bề thế. Khung cảnh ở đây đã tạo nên bức tranh thiên nhiên hài hòa với đủ những gam màu tuyệt diệu; bức tranh ấy càng hữu tình và nên thơ khi có sự kết hợp của thiên nhiên với bàn tay của con người. Chuyến về này, chúng tôi được dịp ngắm nhìn thỏa thích.
15 giờ đến Phan Thiết. Để giáo dục cho các em “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh”, chúng tôi cho các em đến tham quan trường Dục Thanh – nơi Bác Hồ đã dừng chân để dạy học trước khi bôn ba ra hải ngoại tìm đường cứu nước. Được tận mắt thấy nơi ghi dấu chân của Người, các em thật sự xúc động, càng thấy tự hào và kính trọng Bác hơn. Sau khi tham quan hết ngôi trường, thầy trò cùng nhau chụp hình lưu niệm; chia tay một di tích lịch sử, trong lòng mỗi người đều cảm thấy bâng khuâng, lưu luyến.
Phút suy ngẫm
Cuộc vui nào rồi cũng sẽ tàn. Chia tay Phan Thiết chúng tôi trở về Cần Thơ lúc 1 giờ sáng, kết thúc một chuyến đi thành công tốt đẹp. Dẫu biết rắng “Không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông”, nhưng tôi vẫn thầm mong rằng sẽ có một ngày nào đó thầy trò chúng tôi lại được sum họp với nhau trong một không gian đầm ấm và hạnh phúc như thế. Có được chuyến đi thành công hôm nay, chúng tôi phải cảm ơn thầy Chỉnh, cô Lan, những người đã đồng hành cùng các em trong suốt cuộc hành trình. Và thật thiếu sót nếu không ghi nhận sự đóng góp vô cùng quan trọng của chú Dũng, một “bác tài” nhiệt tình, vui vẻ, có tinh thần trách nhiệm cao và lái xe an toàn tạo được niềm vui trọn vẹn cho chuyến đi. Đặc biệt, tôi xin gởi lời cảm ơn chân thành đến cô Hạnh Diệu – Hiệu trưởng trường, cô đã có chủ trương đúng, phù hợp và đầy tính sáng tạo khi quyết định tổ chức cho học sinh lớp 12 đi tham quan, trãi nghiệm, rèn luyện kỹ năng sống cho các em. Từ đó, giúp các em có sức mạnh, động cơ học tập tốt hơn để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp sắp tới.
Các em học sinh lớp 12 trường Việt Mỹ thương mến! Có thể sau này các em có nhiều chuyến du lịch xa hơn, vui hơn, nhưng cô tin rằng các em sẽ không bao giờ quên chuyến đi đầy kỷ niệm của hôm nay. Mai này rời xa thầy cô, bạn bè, trường lớp, có một lúc nào đó, sẽ bất chợt các em thầm gọi Việt Mỹ ơi, xa rồi… nhớ mãi!
Một số hình ảnh ghi nhận được
0 COMMENTS